Thay vì than thở, kêu cái này đắt, cái kia đắt, tôi thường thấy xấu hổ vì mình không đủ thu nhập để sử dụng những dịch vụ tốt nhất, mua đồ tốt mà chăm sóc đời sống của bản thân hơn.
Những năm 2013-2014 tôi đã mua rau của vài tiệm rau sạch khi thu nhập của tôi chỉ có 6 triệu đồng 1 tháng, giá rau 45 ngàn 1kg tới 50 ngàn. Hiện tại thu nhập của tôi tăng vài trăm lần thì tôi vẫn ăn rau củ quả giá từ 45 tới 200k 1kg cho tùy rau củ quả…. và tôi thấy đó vẫn là lựa chọn đúng đắn.
Bạn cần có một thời gian đệm để nhận ra và tiêu hóa được chân lý rằng nếu đầu tư đầu vào cho cơ thể này từ góc độ chủ động, sau khoảng 1-3 năm miễn dịch tăng dần, sức khỏe cải thiện, nội chỉ những khoản chi lặt vặt cho cảm cúm, trúng thực, mua thuốc, truyền nước, nghỉ không lương… nó đã lấy đi của bạn như nước thoát lỗ lươn ở bờ ruộng vậy, bay vài chục củ nếu nghiêm túc theo dõi bảng chi tiêu.
Và nếu đi qua khoảng 3 năm, với sức khỏe tăng dần, từ từ cả năm chẳng tốn bất cứ xu xèng nào cho thuốc thang lặt vặt, làm việc 360 ngày/ năm, bạn không ốm một năm cho một đợt, tôi tạm tính coi như đút túi 50 triệu. Thế nhưng lợi nhuận nhiều hơn bạn nghĩ.
Có lần tôi viết rằng nếu một người cứ lầm lũi từng ngày trau dồi bản thân, nâng cấp bản thân lên, cứ chăm chỉ dù chậm nhưng đều. Tới một lúc khi họ vụt sáng, bên cạnh những người cứ giậm chân tại chỗ, ù lì không cập nhật bản thân lên, 2020 cũng như 2023 hoặc là tệ hơn nữa, thì một ngày bạn nhận ra bạn nói chuyện với người bạn tưởng chí cốt của mình nay đã không còn bắt kịp nữa về tư duy.
Nếu bạn chăm chỉ cầu thị, bạn coi việc mua đồ ăn thức uống, việc ăn uống cho cơ thể với tâm biết ơn vì nhờ thân thể vật lí này mà tinh thần mình có chỗ nương nhờ, không bỏ bê cơ thể. Thậm chí bạn có thể coi cơ thể này như một dự án bất động sản giá trị thì bạn sẽ dành nhiều sự đầu tư ban đầu để thu về lợi nhuận lâu dài, tôi gọi là dòng tiền thụ động sinh ra mãi mãi.
Bạn sẽ là hiện thân của việc bạn chăm sóc sức khỏe cho thân thể vật lí này. Ngay cả nông dân nhà tôi, dần dà anh chị cũng nhận ra lý lẽ này, dù hồi xưa chưa thấy đâu. Nhưng con người có sống là có tiến bộ, phải đi ra ngoài nhiều, phải chăm chỉ cầu thị học hỏi nhiều, năm nay leo lên 1 tầng, sang năm leo lên 2 tầng, 7 năm leo được 7 tầng và năm thứ 8 có thể leo tới 100 tầng, đôi mắt sẽ nhìn ra rất xa, tầm nhìn sẽ mở rộng.
Có nhiều bạn than thở với tôi là sao đi đả thông tử cung mà đắt thế, tới hơn 5 triệu 1 buổi?
Bạn cộng lại 1 liệu trình chăm sóc vào thân thể này, có bằng việc khi đi bệnh viện khám ra được cái bệnh không, chưa có giải pháp, chỉ là khám ra được bệnh thôi, hoặc là ai chọn dịch vụ tầm soát ung thư toàn thân… bạn sẽ thấy nó rẻ hay đắt. Khi 1 cái là hoàn toàn chủ động, làm tới đâu khỏe tới đó, ‘đẻ’ ra lãi là sức khỏe liền.
Tôi chọn mua bảo hiểm nhân thọ để dành cho tuổi già hay lúc rơi vào tình huống bất trắc cuộc đời thì có thêm 1 lá chắn cho tài chính cá nhân được an toàn. Nhưng bảo hiểm nhân thọ gần như nó chỉ được dùng khi bị động, bị sự cố.
Song ngay hiện tại, cách của tôi - một nông dân thích chăm sóc sức khỏe chủ động là tôi dành đầu tư vào bản thân, chia ra hai phần:
1- phần thân thể vật lý. Tôi sẵn sàng chi một khoản tiền để chăm sóc kinh lạc, cơ khớp, cột sống; mua thực phẩm sạch và an toàn để ăn hàng ngày, mua đồ để mặc, dép để đi, vật dụng cho cuộc sống theo cách tôi thích, theo sự thoải mái mà tôi theo đuổi. Thậm chí tôi chọn lựa nơi tôi thích ở, không khí tôi thích. Và tầm tuổi này, sau rất nhiều năm nỗ lự, thì tôi có khoản thu nhập thụ động đủ cho tôi phục vụ cuộc sống và nâng cấp chất lượng cuộc sống của bản thân lên mỗi ngày. Thay vì than thở, tôi âm thầm tự trau dồi bản thân để biên độ thu nhập mở rộng theo từng năm, như cách tôi leo từng tầng từng tầng mỗi năm vậy.
Thế nên tôi thấy với tôi, vài liệu trình đả thông dạng trị liệu để chăm sóc cơ thể, thấy rất xứng đáng. Vì cơ thể này quần quật cống hiến cho mình, chịu đựng mình đày ải nhiều năm thì giờ rất cần được chăm sóc từng ngày.
2- phần chất xám, não bộ. Tôi dành rất nhiều ngân sách cho các khóa học, lớp học, cho sách, cho các buổi tư vấn 1-1 để rút ngắn thời gian.Với tôi, còn thở là còn học, 30 phút hay 1 tiếng hay 5 tiếng một ngày thì không ngày nào tôi không mày mò học hết, còn học thì cơ hội kiếm tiền rất nhiều. Kiếm tiền không còn là mục đích sống, nhưng nó là niềm vui vì mình không chỉ tạo thu nhập cho bản thân, phía sau còn là nhiều gia đình được theo đó mà nâng cao đời sống lên. Cũng vì thích chăm sóc sức chủ động, thích tìm hiểu cỏ cây bài thuốc, nên việc học với tôi cực kì thú vị. Tôi chưa chán việc háo hức tìm hiểu, học hành vì càng học càng thấy cuộc sống thú vị. Thậm chí tôi còn thích học cả những cái rất nhỏ như học thiết kế vườn, học cắm hoa, học pha trà, học làm đồ thủ công… thấy đều giúp ích cho mình nhiều thứ, nhãn quan đời sống sinh động hơn…
Con người chúng ta không ai hoàn hảo toàn diện xuất sắc, đều nhờ giáo dục mà thay đổi sửa sang lại từ từ. Nên đầu tư vào bản thân nhiều, nếu các chị em qua sinh nở, các chị em nào ẵm cho mình một tấm vé không mong muốn là sẹo mổ ngang, đứt các đường kinh lạc, thì tôi nghĩ chị em cần đối diện với chính những vấn đề của bản thân hơn. Mình tìm giải pháp, kể cả giải pháp tài chính, chứ không chỉ than thở, vì than thở không giải quyết được vấn đề.
Có tiền đầu tư tiền, có thời gian đầu tư thời gian, không đi đả thông kinh lạc, không mua được đồ ăn ngon, thì hãy dành thời gian tự tập thể dục, tập thở, xoa bóp nhiều hơn. Quý vị tự canh tác, trồng trọt, tự chế biến lấy đồ, tự học để biết thêm cách bào chế nguyên liệu… Người có tiền mà không có thời gian thì họ dùng tiền đi mua chất xám + thời gian của người khác. Người ít tiền thì dùng thời gian để đầu tư… đều là có giải pháp hết.